行业分类
越南小说:来自昨天的姑娘 第五章(8)
日期:2016-06-20 16:38  点击:403
 Nhưng dù mở mắt thao láo, tôi vẫn chẳng thấy gì trên màn ảnh. Đầu óc tôi mải loay hoay nghĩ đến mối tình bầm dập của mình. Tôi rủ đi xem phim thì Việt An không đi . Đến khi nó rủ thì lại kéo theo một lô một lốc bạn bè, làm như tôi muốn đi chơi với nó thì phải đi "kèm", giống như ở nhà hàng muốn uống bia phải kèm mồi vậy .
Nghĩ lan man một hồi, tôi lại giật mình nhớ đến Hải gầy . Khi nãy đang cơn bối rối, tôi quên liếc qua chỗ nó xem nó phản ứng ra sao . Thế nào sáng mai gặp nó, tôi cũng bị nó giễu cợt một mẻ ra trò. 
Nghĩ vơ vơ vẩn vẩn, phim hết lúc nào tôi chẳng hay . Đến khi đèn trong rạp bật sáng, tôi mới giật mình đứng dậy .
Ra khỏi rạp, Việt An hỏi tôi :
- Phim hay không ?
Tôi xẳng giọng :
- Dở ẹc !
- Phim vậy mà dở ! Dở chỗ nào ?
Tôi ú ớ :
- Dở ở chỗ ... ở chỗ ... 
Thấy tôi cà lăm, Việt An lấn tới :
- Chỗ nào ?
Bị "dồn vào chân tường", tôi nổi điên nói đại :
- Dở ở chỗ ... xem phim mà đi tới bốn người !
Việt An liếc tôi :
- Chứ theo anh thì sao ?
Sẵn trớn, tôi "đề nghị" luôn :
- Mồi lần đi hai người thôi ! Lần này hai người, lần sau hai người !
Việt An cười tỉnh :
- Dễ thôi !
Tôi trố mắt :
- Vậy mà dễ ?
Việt An nhún vai :
- Chứ sao ! Tuần sau áp dụng liền !
- Ngay tuần sau ?
- Ừ, ngay tuần sau .
Tôi nín thở, hỏi dò :
- Tuần sau hai người nào đi trước ?
- Tôi với Hồng Hoa .
Một lần nữa, bằng một cú "direct" cực mạnh và đầy bất ngờ, Việt An đã cho tôi đo ván thảm hại, hệt như Myke Tyson đã kết liễu Micheal Spinks sau một loạt động tác giả hư hư ảo ảo .
Tôi len lỏi vào bãi giữ xe như đi trong một màn sương, những bóng người chung quanh chập chờn và nhòe nhoẹt. 
Khi tôi lững thững dắt xe ra đã thấy Việt An, Hồng Hoa và Chiêu Minh đang đứng đợi .
Việt An nhìn tôi, rủ :
- Ghé lại đường Bùi Thị xuân ăn chè đi !
Tôi lắc đầu :
- Tôi phải đi công chuyện ngay bây giờ . 
Hồng Hoa nheo mắt :
- Công chuyện gì giờ này ?
Tôi tặc lưỡi :
- Thật mà ! Tôi có hẹn !
- Hẹn với cô nào phải không ?
Mặc cho nó khiêu khích, tôi lặng lẽ đạp xe đi .
Chẳng biết đi đâu, tôi đạp xe lòng vòng trong thành phố cho đến tận tối mịt. Khi nỗi giận dỗi và muộn phiền đã vơi bớt, tôi nghe bụng đói meo, liền vội vã chạy về nhà .
Mẹ tôi báo :
- Thằng Hải tới tìm con, đợi lâu quá không được nó về rồi .
小语种学习网  |  本站导航  |  英语学习  |  网页版
01/13 17:45
首页 刷新 顶部