行业分类
越南小说:来自昨天的姑娘 第八章(7)
日期:2016-06-20 16:58  点击:400
 Tôi nằm "bất tỉnh nhân sự" như vậy lâu thật lâu . Ngay cả khi biết chắc mối nguy cơ đã trôi qua, tôi vẫn không dám nhỏm người dậy . Tôi sợ người tài xế phát hiện ra, sẽ vặn vẹo lôi thôi . Nằm im thin thít, tôi định bụng chờ lúc xe ngừng, sẽ len lén trèo xuống. Nhưng tôi đợi hoài, đợi hoài mà xe vẫn cứ chạy . Đến khi không còn đủ kiên nhẫn nữa, tôi đành thở dài chỏi tay ngồi dậy . 
Đập vào mắt tôi là một khung cảnh lạ hoắc. Những cánh đồng đã thay cho những dãy nhà san sát và những đàn bò đủng đỉnh nhai cỏ đã thế chỗ cho những chiếc honđda .
Tôi bàng hoàng hiểu ra mình đã đi khỏi thành phố khá xa . "Ngã ba tình ái" chắc đang cách tôi ... hàng vạn dặm. Tôi đập tay "ầm, ầm" vào thành xe, miệng kêu :
- Ngừng lại ! Ngừng lại !
Người tài xế giật nảy người, suýt chút nữa lao xe xuống ruộng. Anh ta quay lại nhìn tôi, ánh mắt không giấu vẻ kinh dị :
- Trời ơi ! Cậu ở đâu ra thế này !
Vừa hỏi, anh ta vừa thắng xe lại .
Tôi ấp úng :
- Khi nãy lúc anh sửa xe, tôi leo lên ngồi chơi rồi ... ngủ quên !
Khi biết tôi là người chứ không phải là ... ma, người tài xế chuyển từ kinh hoàng sang giận dữ :
- Bộ hết chỗ ngủ sao leo lên xe tôi ngủ, ông nội !
Nói xong, người tài xế tống cổ "ông nội" xuống khỏi xe và cằn nhằn rồ máy vọt thẳng, bỏ tôi đứng một mình giữa đồng không mông quạnh, dở cười dở khóc. 
小语种学习网  |  本站导航  |  英语学习  |  网页版
01/13 13:22
首页 刷新 顶部