Câu đơn đặc biệt là “kiến trúc có một trung tâm cú pháp chính (có thể
có thêm các thành phần ngoài nòng cốt câu), không chứa hay không hàm ẩn
một trung tâm cú pháp thức hai có quan hệ với nó như là quan hệ giữa chủ
ngữ và vị ngữ” [2, tr.152].
Câu đơn đặc biệt được tạo bởi một từ, một cụm từ.
Các kiểu câu đặc biệt:
- Câu đặc biệt danh từ: có trung tâm cú pháp chính là danh từ, cụm
danh từ (đẳng lập và chính phụ). Ví dụ: - Bông! Băng!
- Xe!
- Câu đặc biệt vị từ: có trung tâm cú pháp chính là động từ, tính từ hay
cụm động từ, cụm tính từ (đẳng lập và chính phụ).
Ví dụ: - Im lặng quá!
- Cháy nhà.
- Câu đặc biệt thán ngữ: có trung tâm cú pháp chính là thán từ hoặc tổ
hợp thán từ.
45
Ví dụ: Ối giời ơi! Sao lại thế này?
- Câu đặc biệt hô ngữ: có trung tâm cú pháp chính là từ hoặc tổ hợp từ
dùng để hô gọi và đáp lời hô gọi.
Ví dụ: - Thanh ơi!
- Dạ!