Hà Điếu Yên thở dài: “Tôi sẽ bồi thường con trâu này.”
Mạch Hạo Thiên nghe vậy vội la lên: “Sư phụ!!”
Hà Điếu Yên xua tay ra hiệu hắn im lặng.
Lúc này Hùng Vĩ mới đứng lên, hơi ngượng ngùng xoa xoa tay: “Hà chưởng môn, cái này sao được…”
Hà Điếu Yên vung vung tay: “Không có chuyện gì.”
Điều kiện đã bàn xong xuôi, còn lại chính là công tác khắc phục hậu quả.
Phân đoạn ngày hôm nay của tổ chương trình cũng quay xong, lại còn nhiều thêm không ít cảnh quay đặc sắc, đạo diễn hài lòng, tuyên bố hôm nay kết thúc quay chụp, nhóm khách mời có thể tự mình an bài thời gian còn lại.
Thợ quay phim cất camera đi, lúc này Mạnh Bạch mới đi đến bên cạnh Hà Điếu Yên nói: “Hà chưởng môn, rõ ràng thôn dân kia ăn vạ ngài, ngài chính là cứu người, làm sao lại còn phải bồi thường trâu cho anh ta chứ?”
Sắc mặt Hà Điếu Yên hơi trầm xuống: “Cậu ta cũng không phải cố ý.”
Mạnh Bạch “Sách” một tiếng: “Vậy cũng không đến lượt ngài bồi thường con trâu này đâu.”