Bùi Thanh nói đến chuyện này cũng không ngăn được sự vui vẻ của bản thân mình: “May mắn anh nhìn xa trông rộng, nhận chương trình 《 Cao thủ võ lâm ở nơi nào》 này cho cậu. Vốn dĩ Tinh Trần còn có mấy ứng cử viên khá ổn, nhưng mà sau chuyện xảy ra ở Pineapple Live, thái độ bên phía Tinh Trần liền tích cực hơn nhiều. Hai ngày nay tổ chương trình còn thả một ít ảnh chụp lên Weibo khiến cho Tinh Trần lập tức quyết định, sợ đến khi chương trình này được chiếu cậu sẽ tăng giá hợp đồng.”
Nhiếp Thiên Thu tỏ vẻ thực vừa lòng.
Bùi Thanh lại nói: “Hợp đồng đã nói xong, chờ khi nào cậu quay xong chương trình này là có thể ký.”
Hắn lại báo ra con số là phí đại ngôn của Tinh Trần, quả nhiên tăng lên không ít.
Nhiếp Thiên Thu thần thanh khí sảng nói: “Em đã biết, cúp đây.”
Bùi Thanh nhanh chóng ngăn cản: “Đừng mà, trốn tránh cũng vô dụng, tin tức xấu cũng sẽ không biến mất.”
Nhiếp Thiên Thu không vui: “Anh không thể để cho nghệ sĩ biết kiếm tiền nhất của anh sống vô tư không lo không nghĩ sao?”
Bùi Thanh: “Anh có thể nhưng mà người khác không thể.”
Nhiếp Thiên Thu thở dài: “Anh nói đi.”
Bùi Thanh nói nhanh: “Đoàn đội quản lý của Nguyễn Vũ Hinh tìm anh, hy vọng cậu có thể cùng cô ta tương tác với nhau ở trong chương trình.”
Nhiếp Thiên Thu: “Em vừa mới ở trong lòng che chắn 800 câu nói th0 tục, nhưng mà anh hiểu rõ em như vậy, khẳng định sẽ biết em định nói gì.”
Bùi Thanh bất đắc dĩ nói: “Anh đồng ý rồi……”
Nhiếp Thiên Thu đơn giản kể lại chuyện xảy ra khi quay hình cho Bùi Thanh nghe một chút rồi nói, “Em nói với anh, bằng vào biểu hiện này của Nguyễn Vũ Hinh, nếu như thật sự để cho bọn họ xào tai tiếng với em, em sẽ bị dính chặt với cô ta ít nhất ba năm trở lên.”
Bùi Thanh lại không kiên quyết như Nhiếp Thiên Thu, hắn do dự mà nói: “Nhưng người nâng đỡ cho Nguyễn Vũ Hinh rất lợi hại, nếu như xử lý không tốt, có thể hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”
Khó trách Nguyễn Vũ Hinh lại không sợ trời sợ đất như vậy.
Nhiếp Thiên Thu khó chịu nói: “Em ghét nhất là bị uy hiếp, việc này không cần nói nữa.”
Bùi Thanh lo lắng: “Thu à, cậu phải trở nên nổi tiếng hơn, nổi đến mức không ai dám uy hiếp mới được.”
Nhiếp Thiên Thu “Hừ” một tiếng: “Em còn cần anh làm người đại diện để làm gì chứ?!”
Bùi Thanh: “Để cho sự nghiệp của cậu càng thêm chính quy hơn, không phải sao?”
Nhiếp Thiên Thu: “…… Anh nói đúng.”
~ Hết chương 12~