Trình Thức: “…… Dựa vào mười sáu đại đệ tử kia của người, thật sự không chắc đâu.”
Hà Điếu Yên trừng hắn một cái.
Trình Thức lại nhe răng cười: “Nhưng mà không phải lần này con đã trở về sao, có con ở đây, nhất định sẽ bảo vệ người cùng phái Côn Luân.”
Hà Điếu Yên: “Nếu không phải cậu thì làm sao lại xảy ra chuyện lung tung rối loạn này.”
Trình Thức: “…… Cho nên mới nói lúc trước người không nên tách chúng con ra.”
Hắn tiến lại gần: “Người xem người mặc kệ thế này, con sẽ dễ dàng gặp rắc rối nha.”
Hà Điếu Yên tức giận đến mức trợn trắng mắt: “Cậu còn không đi?”
Trình Thức mắt điếc tai ngơ: “Con thấy lần này sinh ý của cửa hàng trực tuyến khá tốt, mọi người có thể làm hết được không?”
Hắn lén lút mà diss Mạch Hạo Thiên một chút: “Bằng vào chỉ số thông minh của Mạch Hạo Nhiên thì có lẽ không trông cậy được vào đâu…”
Hà Điếu Yên lạnh mặt: “Nó là sư thúc của cậu đấy.”